Em luôn tâm niệm mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu sẽ tốt đẹp nếu mình luôn sống bằng sự chân thành. Đã qua 4 năm về nhà chồng, em chưa bao giờ cãi mẹ chồng nửa lời, dù đôi lúc mẹ con có những mâu thuẫn nhỏ trong cuộc sống.
Trong mắt mẹ chồng, em như là một cô con dâu không có tiếng nói, vì gia cảnh nhà em rất cơ bản, thu nhập hàng tháng chỉ ở mức trung bình, trong khi chồng em có thể kiếm ra 50 triệu mỗi tháng. Do đó, mẹ chồng luôn tỏ ra ghét bỏ và nghĩ em đã mồi chài con trai bà.
Mối quan hệ giữa em và mẹ chồng trong mấy năm qua không tốt lắm. Bà luôn so sánh em với cô con dâu út làm trong ngành bất động sản, thím ấy là nhân viên kinh doanh, thu nhập vài chục triệu mỗi tháng là chuyện bình thường, còn em chẳng có tháng nào được cầm 10 triệu. Vì vậy, quà cáp của em cũng không thể bằng vợ chồng nhà chú út.
Em thường hay phàn nàn với chồng, không biết nên làm gì để cải thiện định kiến của mẹ chồng dành cho mình. Cho đến một tháng trước, mẹ chồng em bị tai biến và phải nằm viện. Đó là cơ hội để em chứng tỏ bản thân trước mặt bà.
Chăm sóc mẹ chồng ốm liệt giường cả tháng trời, lúc khỏe bà gọi em vào nhếch mép hỏi chuyện tài sản khiến em cạn lời còn chồng tức tối bỏ đi.
Sau khi mẹ chồng bình phục, bà vẫn chưa đi lại được bình thường. Em lo lắng nên mang quần áo sang ở nửa tháng trời, để con ở nhà để chồng tự chăm sóc. Sống cùng mẹ chồng, em đều nấu cơm ngày 4 bữa và phục vụ bà rất chu đáo, ai vào cũng khen.
Em nghĩ mẹ chồng sẽ không còn định kiến về mình. Bởi bây giờ bà đi lại được cũng nhờ công của em cả. Hôm qua nhân lúc vợ chồng em đang ngồi nói chuyện, bà đổi giọng hỏi: "Thế nào, anh chị đang nhòm ngó căn nhà này. Muốn mẹ chia tài sản thì để lại cho anh chị nên bây giờ mới tốt với mẹ đúng không?".
Em ngỡ ngàng nhìn mẹ chồng, còn chồng thì nóng giận kéo em về. Thật sự em quá ấm ức. Đúng là căn nhà ấy ở mặt tiền và giữa trung tâm thành phố nhưng em chưa bao giờ có ý nghĩ đòi hỏi, chồng em cũng vậy. Em định lúc nào đó sẽ sang nhà nói chuyện một lần cho ra lẽ, nhưng lại sợ bệnh cũ của mẹ chồng tái phát. Theo các chị, em có nên gặp và nói một lần để bà biết mình không có ý đó không?
Hồng Hoa (t/h)