Ngoại tình không chỉ khiến mối quan hệ vợ chồng rạn nứt, hôn nhân đổ vỡ mà còn mang tới nhiều hệ lụy khác cho con cái. Câu chuyện trong chương trình Người thứ 3 tuần này là một trường hợp như vậy.
Chị M (52 tuổi, sống và làm việc tại quận 8, TP.HCM) đã phải chịu nhiều đau đớn khi mẹ ngoại tình. Suốt 40 năm qua, việc đó vẫn đeo đẳng chị, để rồi giờ đây khi ngồi kể lại với Tiến sĩ tâm lý Tô Nhi A, chị vẫn không thể kìm nén được cảm xúc mà bật khóc.
Chị M cho biết, bố mẹ chị đến với nhau thông qua mai mối. Bố làm đồng, mẹ buôn bán, những ngày tháng đó tuy cực khổ nhưng không có sóng gió gì, rất đỗi yên bình. Sau đó, bố chị từ miền Trung vào Nam lập nghiệp được một năm thì đón gia đình vào sống cùng. Nhờ làm việc chăm chỉ ngày đêm, bố mẹ chị M “phất lên”, khá nhất nhì trong xã, mua sắm được một số tài sản nhất định.
Nhưng đùng một cái, vào năm 1987, “cơn bão lớn” ập xuống gia đình. Đó là ngày đầy tháng đứa em út của chị. Trong bữa tiệc ngày hôm đó, một người đàn ông lén lút vào phòng của mẹ chị để nhận con thì mọi việc bắt đầu vỡ lẽ ra. Không những vậy, đứa em kế út cũng được xác nhận là con của người đàn ông này.
Thực ra trước đó đã có nhiều lời đồn thổi nhưng bố chị vẫn nhất quyết không tin. Cho đến ngày hôm đó, khi người đàn ông lén vào nhận con, mẹ chị thừa nhận mọi chuyện thì bố chị không còn giữ được bình tĩnh nữa. Từ ngày ấy, gia đình không có ngày nào được yên, giông tố bắt đầu nổi lên.
Không ít lần chị và em trai kế chị đánh nhau với con của người đàn ông kia, hàng xóm bàn ra tán vào nhưng mẹ chị vẫn không biết xấu hổ, tiếp tục lén lút qua lại với nhân tình. Sau đó, bố chị quyết định bán nhà, đến một xã khác cách đó 30km sinh sống để che đậy chuyện không hay của gia đình mình.
Song, người đàn ông kia vẫn lén lút hẹn hò với mẹ chị và bị em trai chị bắt gặp. Em trai đánh nhân tình của mẹ tới gãy xương sườn rồi bị bắt đi tù. Dẫu vậy, mẹ chị M vẫn không biết sai mà dừng lại, tập trung vun vén cho gia đình mình.
Mãi tới khi hay tin vợ của người đàn ông kia bị bệnh qua đời, chị M mới về nhà thưa chuyện với bố cho phép mẹ dẫn theo 2 người em qua đó sống với nhân tình. Bố chị đồng ý, mẹ chị gói ghém đồ đạc ra đi nhưng nhân tình lại lật mặt không chịu nhận. Từ đó trở đi, mẹ chị M mới chết tâm với nhân tình.
Đến tuổi kết hôn, chị M muốn nhanh chóng thoát ly khỏi gia đình, xây dựng cho mình một cuộc sống mới. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân ấy đã khiến chị rơi vào một bi kịch thứ hai trong cuộc đời.
Chị M chia sẻ, chị kết hôn với người đàn ông lớn hơn mình 15 tuổi. “Họ lấy tôi vì tôi còn trẻ là một, cái thứ hai là tôi buôn bán, làm ra tiền. Nhưng lấy về họ coi tôi như một kẻ nô lệ, lúc nào cũng đánh tôi được”, chị M nghẹn ngào.
Thậm chí đêm tân hôn, sau khi hai vợ chồng “ân ái” xong, chị M còn bị chồng đuổi xuống gầm giường nằm ngủ.
Chị M khóc kể lại: “Đêm tân hôn ngủ với tôi xong, người ta kêu tôi xuống gầm giường ngủ đi, đừng nằm trên giường ngủ nữa. Lúc đó tôi đã biết, tôi lấy chồng là sai rồi. Họ nói tôi có một người mẹ như vậy thì tôi cũng không khác hơn đâu.
Đến sáng hôm sau, tôi mới hỏi tại sao lại đối xử với tôi như vậy, thì nhà người ta nói tôi không còn trinh tiết nữa mà đi lừa nhà người ta. Đêm tân hôn họ trải một tấm khăn trắng trên giường, nhưng không có vệt máu nên họ bảo tôi không còn trong trắng.
Nhưng thề có trời đó là đêm đầu tiên của tôi. Thời đó tôi có biết cái gì đâu, nhà xảy ra bao nhiêu chuyện, tôi đã quen người nào đâu, nhưng cuối cùng…”.
Những ngày tháng sau đó, chị M phải lao động vất vả hàng ngày để kiếm tiền, về nhà còn làm việc nhà để phục vụ cho 6 thành viên nhà chồng. Mỗi lần làm sai chuyện gì dù chỉ là giặt cái quần không sạch, chị đều bị chồng và nhà chồng đay nghiến, đánh mắng, lôi chuyện mẹ chị là người thứ 3 ra để chì chiết.
Bên cạnh đó, dù chị M làm ra tiền nhưng tiền bạc chồng chị đều giữ hết, mỗi ngày anh ta chỉ phát cho chị 5.000 đồng. Mỗi lần về quê thăm bố, chồng đều kiểm tra kỹ càng túi xách của chị.
Hai tháng sau khi kết hôn, chị từng nghĩ quẩn vì không chịu được cuộc sống không khác gì địa ngục nhưng không thành. Cũng lúc này chị mới phát hiện mình có thai.
Sau nhiều lần bị chồng bạo hành, nhà chồng coi thường. Không còn gì để níu kéo, chị quyết tâm ly dị. Khi chứng minh được bản thân nhiều lần bị bạo hành, chị nộp đơn ly hôn và được tòa chấp nhận, nhưng chồng chị không đồng ý, tìm đủ lý do để vắng mặt.
Vì sợ phải phân chia tài sản và giành quyền nuôi con, cuối cùng anh ta chấp nhận ký tên với điều kiện chị phải ra đi với hai bàn tay trắng. Sau 3 ngày suy nghĩ, chị chấp nhận đề nghị của chồng, để 2 con nhỏ lại cho anh ta nuôi dưỡng vì ra đi tay trắng, chị phải làm lại từ đầu, không thể lo cho các con cuộc sống đủ đầy.
Hiện tại đã ngoài 50 tuổi, cuộc sống của chị M. đã ổn định nhưng trong tâm hồn chị vẫn còn tồn tại những vết thương khó xòa mờ.